Tôi nhớ lần đầu tiên xem một đoạn clip về Yayoi Kusama, một biểu tượng của mỹ thuật Nhật Bản đương đại, lúc ấy tôi 24 tuổi. Đó là lần đầu tiên tôi có thiện cảm với thứ hoạ tiết […]
Khi tôi vẽ, cả thế giới dường như biến mất, tôi chỉ thấy tôi và tranh của mình… Tôi không cố gắng lồng ghép polka dots vào đó…nhưng nó tự trở thành như thế… phải chăng đó chính là hình thù của căn bệnh của tôi…?
After all… the moon is a polka dot, the sun is a polka dot, and the earth we are living in is also a polka dot. And also you can find them in a form of the eternally mysterious cosmos, too.